Latest topics
Upload
Similar topics
Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 71 người, vào ngày Tue Oct 15, 2024 12:31 pm
Chat ngay với tôi nhé!
Tình yêu là duyên số, đừng quá chờ mong mà khổ mình
Hội những người độc thân vàng Afoff.com ! :: FORUM CỦA CÁC THÀNH VIÊN AFAMILY.VN THAM GIA OFFLINE ! :: Nhân duyên trong tình yêu :: Huyền bí nhân duyên :: Nhân duyên đừng mê tín! :: Nhân duyên có nên mê tín?
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Tình yêu là duyên số, đừng quá chờ mong mà khổ mình
Tình yêu là duyên số, đừng quá chờ mong mà khổ mình
Trải qua mọi chuyện, em nghiệm ra được một điều rằng, khi mình quá mong chờ tình yêu, mong chờ người khác yêu thương mình là mình đang tự làm khổ bản thân. Vì sao chị biết không? Bởi vì trong cuộc sống có những thứ ta kiểm soát được và có những thứ ta không kiểm soát được. (Hong Ngoc)
>32 tuổi vẫn vò võ một mình
From: Phan Thi Hong Ngoc
Sent: Tuesday, August 19, 2008 11:52 AM
Subject: Hãy lac quan và vui song!
Em thường hay đọc chuyên mục Tâm sự, nhưng từ trước đến giờ em chưa bao giờ gửi ý kiến của mình lên đây. Em chỉ đọc và rút ra kinh nghiệm sống từ những chuyện của các anh chị đã đăng. Em đã theo dõi ý kiến mọi người gửi cho chị từ mấy hôm nay. Suy nghĩ mãi và em quyết định gửi lên vài dòng chia sẻ với chị và các chị em gái khác.
Em vừa chia tay người yêu cách đây 35 ngày, chị thấy em nhớ kỹ ngày như vậy thì phần nào chị cũng hiểu em yêu anh ấy như thế nào. Tụi em từng hứa hẹn sẽ kết hôn. Nhưng cũng đành phải xa nhau. Những ngày vừa qua thật sự em rất đau khổ, nhớ thương anh ấy rất nhiều, nhưng đành im lặng chịu đựng và bây giờ cũng đã nguôi ngoai bớt phần nào.
Trải qua mọi chuyện, em nghiệm ra được một điều rằng, khi mình quá mong chờ tình yêu, mong chờ người khác yêu thương mình là mình đang tự làm khổ bản thân. Vì sao chị biết không? Bởi vì trong cuộc sống có những thứ ta kiểm soát được và có những thứ ta không kiểm soát được.
Thứ ta kiểm soát được là thái độ của ta khi đối diện với cuộc sống và cách thức ta cư xử với mọi người xung quanh. Còn thứ ta không kiểm soát được là thái độ, cách cư xử của người khác dành cho mình, trong đó có cả tình yêu. Mình không thể nói “Ngày mai tình yêu phải đến với tôi” thì nó sẽ đến. Tình yêu là duyên số, khi đã đến lúc thì nó sẽ diễn ra rất nhanh, em có mấy người bạn đồng nghiệp, họ gặp nhau và kết hôn trong vòng 3 tháng. Thật nhanh phải không chị?
Vì vậy, thay vì ngồi buồn một mình, chị hãy nghĩ xem chị có sở thích gì mà chưa có cơ hội thực hiện thì chị bắt tay vào làm đi, nếu chị rảnh thì đi xem phim, đi ăn với bạn bè (cũng là mở rộng mối quan hệ để tìm người yêu). Cuối tuần chị rảnh thì có thể đi làm từ thiện…
Hiện tại, em thực hiện việc này đó chị, em mê học đàn piano từ cách đây 20 năm mà không có cơ hội học. Bây giờ, thì em đang học piano, sắp tới là học đàm thoại tiếng Hoa, tối rảnh thì em đi uống cà phê, xem phim với bạn. Chủ nhật thì đi lên chùa chăm sóc mấy em nhỏ bị bệnh tật và bị bỏ rơi. Có đến đây thì thấy mình rất là hạnh phúc, ít nhất mình cũng có gia đình, có sức khoẻ, có công việc.
Mấy em này khổ hơn mình rất nhiều nhưng vẫn vui sống, thì mình không thể vì chưa có tình yêu mà buồn nản mãi được. Mà cho dù mình có tình yêu và đi đến hôn nhân thì liệu mình có hạnh phúc mãi được không. Như chuyện của chị Do Huong đăng trên chuyên mục những ngày qua đó chị, kết hôn với người mình yêu và cũng đã có con, nhưng cũng gặp trục trặc trong cuộc sống gia đình. Trên đời này, không có gì là bất biến cả chị à.
Vì vậy, em mong chị hãy lạc quan và vui sống nhé. Tập trung vào những chuyện chị kiểm soát được, còn những chuyện không thể kiểm soát được thì chị hãy gạt bỏ qua một bên cho đỡ nặng đầu. Em nghĩ khi mình sống tốt thì một ngày không xa hạnh phúc sẽ mỉm cười với mình. Em thấy có nhiều chị cho chị số điện thoại và địa chỉ mail, chị cũng có thể mời mấy chị đi ăn uống để kết bạn. Biết đâu mấy chị đó có anh em hoặc bạn đồng nghiệp dễ thương thì sao, họ sẽ giới thiệu cho chị, biết đâu chồng tương lai của chị là người thân của các chị này đó.
Em gửi chị địa chỉ mail của em, nếu chị có ý định họp mặt các chị em trên diễn đàn này thì chị hãy nhắn tin cho em nhé.
Địa chỉ mail của em: ngocpth08@ymail.com.
Tạm biệt chị, chúc chị vui khoẻ.
Trải qua mọi chuyện, em nghiệm ra được một điều rằng, khi mình quá mong chờ tình yêu, mong chờ người khác yêu thương mình là mình đang tự làm khổ bản thân. Vì sao chị biết không? Bởi vì trong cuộc sống có những thứ ta kiểm soát được và có những thứ ta không kiểm soát được. (Hong Ngoc)
>32 tuổi vẫn vò võ một mình
From: Phan Thi Hong Ngoc
Sent: Tuesday, August 19, 2008 11:52 AM
Subject: Hãy lac quan và vui song!
Em thường hay đọc chuyên mục Tâm sự, nhưng từ trước đến giờ em chưa bao giờ gửi ý kiến của mình lên đây. Em chỉ đọc và rút ra kinh nghiệm sống từ những chuyện của các anh chị đã đăng. Em đã theo dõi ý kiến mọi người gửi cho chị từ mấy hôm nay. Suy nghĩ mãi và em quyết định gửi lên vài dòng chia sẻ với chị và các chị em gái khác.
Em vừa chia tay người yêu cách đây 35 ngày, chị thấy em nhớ kỹ ngày như vậy thì phần nào chị cũng hiểu em yêu anh ấy như thế nào. Tụi em từng hứa hẹn sẽ kết hôn. Nhưng cũng đành phải xa nhau. Những ngày vừa qua thật sự em rất đau khổ, nhớ thương anh ấy rất nhiều, nhưng đành im lặng chịu đựng và bây giờ cũng đã nguôi ngoai bớt phần nào.
Trải qua mọi chuyện, em nghiệm ra được một điều rằng, khi mình quá mong chờ tình yêu, mong chờ người khác yêu thương mình là mình đang tự làm khổ bản thân. Vì sao chị biết không? Bởi vì trong cuộc sống có những thứ ta kiểm soát được và có những thứ ta không kiểm soát được.
Thứ ta kiểm soát được là thái độ của ta khi đối diện với cuộc sống và cách thức ta cư xử với mọi người xung quanh. Còn thứ ta không kiểm soát được là thái độ, cách cư xử của người khác dành cho mình, trong đó có cả tình yêu. Mình không thể nói “Ngày mai tình yêu phải đến với tôi” thì nó sẽ đến. Tình yêu là duyên số, khi đã đến lúc thì nó sẽ diễn ra rất nhanh, em có mấy người bạn đồng nghiệp, họ gặp nhau và kết hôn trong vòng 3 tháng. Thật nhanh phải không chị?
Vì vậy, thay vì ngồi buồn một mình, chị hãy nghĩ xem chị có sở thích gì mà chưa có cơ hội thực hiện thì chị bắt tay vào làm đi, nếu chị rảnh thì đi xem phim, đi ăn với bạn bè (cũng là mở rộng mối quan hệ để tìm người yêu). Cuối tuần chị rảnh thì có thể đi làm từ thiện…
Hiện tại, em thực hiện việc này đó chị, em mê học đàn piano từ cách đây 20 năm mà không có cơ hội học. Bây giờ, thì em đang học piano, sắp tới là học đàm thoại tiếng Hoa, tối rảnh thì em đi uống cà phê, xem phim với bạn. Chủ nhật thì đi lên chùa chăm sóc mấy em nhỏ bị bệnh tật và bị bỏ rơi. Có đến đây thì thấy mình rất là hạnh phúc, ít nhất mình cũng có gia đình, có sức khoẻ, có công việc.
Mấy em này khổ hơn mình rất nhiều nhưng vẫn vui sống, thì mình không thể vì chưa có tình yêu mà buồn nản mãi được. Mà cho dù mình có tình yêu và đi đến hôn nhân thì liệu mình có hạnh phúc mãi được không. Như chuyện của chị Do Huong đăng trên chuyên mục những ngày qua đó chị, kết hôn với người mình yêu và cũng đã có con, nhưng cũng gặp trục trặc trong cuộc sống gia đình. Trên đời này, không có gì là bất biến cả chị à.
Vì vậy, em mong chị hãy lạc quan và vui sống nhé. Tập trung vào những chuyện chị kiểm soát được, còn những chuyện không thể kiểm soát được thì chị hãy gạt bỏ qua một bên cho đỡ nặng đầu. Em nghĩ khi mình sống tốt thì một ngày không xa hạnh phúc sẽ mỉm cười với mình. Em thấy có nhiều chị cho chị số điện thoại và địa chỉ mail, chị cũng có thể mời mấy chị đi ăn uống để kết bạn. Biết đâu mấy chị đó có anh em hoặc bạn đồng nghiệp dễ thương thì sao, họ sẽ giới thiệu cho chị, biết đâu chồng tương lai của chị là người thân của các chị này đó.
Em gửi chị địa chỉ mail của em, nếu chị có ý định họp mặt các chị em trên diễn đàn này thì chị hãy nhắn tin cho em nhé.
Địa chỉ mail của em: ngocpth08@ymail.com.
Tạm biệt chị, chúc chị vui khoẻ.
HongNgoc- Khách viếng thăm
Tình yêu và xe bus
Tình yêu giống như ai đó đang chờ xe buýt. Khi xe vừa tới, bạn nhìn lên và tự nói: "Hmm, xe đầy rồi... chẳng còn chỗ, thôi mình đợi chiếc sau vậy."
Thế là bạn bỏ qua chiếc hiện tại, ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!" Và bạn cũng chẳng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo.
Một lát sau, chiếc xe thứ ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không có đông khách nhưng bạn vẫn không hài lòng: "Cái xe này không có điều hoà, thôi mình cố đợi chiếc sau".
Một lần nữa, bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ chiếc kế tiếp. Trời thì tối dần, và cũng có vẻ muộn rồi. Bạn tặc lưỡi nhảy đại lên chiếc xe buýt tiếp theo, và chẳng mấy chốc bạn phát hiện ra rằng mình chọn nhầm xe mất rồi!
Như vậy, bạn lãng phí thời gian và tiền bạc trong lúc ngồi chờ những gì bạn mong muốn! Thậm chí nếu có một chiếc xe buýt có điều hoà chạy tới, chưa chắc chiếc xe buýt này đã có thể thoả mãn được tiêu chuẩn của bạn, vì biết đâu điều hoà trên xe quá lạnh thì sao.
Các bạn thân mến, muốn mọi thứ đến với mình như là mình mong ước là một việc sai lầm. Vì vậy, nếu bạn không cảm thấy ngại thì cứ thử nắm lấy một cơ hội xem sao. Giả sử bạn cảm thấy chiếc xe buýt không làm cho bạn hài lòng, bạn chỉ việc nhấn chiếc nút đỏ, và xuống ở bến đỗ gần nhất, đơn giản vậy thôi.
Có ai dám nói rằng cộc đời là công bằng... Việc tốt nhất mà ta có thể làm là phải tinh ý và cởi mở hơn khi quan sát. Nếu chiếc xe buýt này không hợp với bạn, hãy nhảy xuống. Tuy nhiên bạn phải luôn luôn có những dự phòng khác để có thể dùng trên chuyến xe tiếp theo.
Nhưng đừng vội... Tôi chắc rằng có thể bạn đã có được kinh nghiệm này từ trước. Bạn trông thấy một chiếc xe buýt chạy tới (tất nhiên là chiếc xe bạn mong muốn), bạn vẫy xe, nhưng bác tài xế lại giả vờ như không trông thấy bạn và bỏ qua bến mà bạn đang chờ. Đơn giản là chiếc xe này không dành cho bạn rồi.
Lời cuối của câu chuyện này là, cảm giác được yêu giống như việc chờ một chiếc xe buýt mong ước. Bạn nhảy lên một chiếc xe, tức là chấp nhận cho nó một cơ hội, và mọi việc bây giờ hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân bạn. Nếu bạn chưa có một quyết định cụ thể, hãy ĐI BỘ. Đi bộ giống như là việc chưa sẵn sàng yêu vậy. Mặt tốt của nó là bạn vẫn có thể chọn bất cứ chiếc xe buýt nào bạn muốn. Những người không muốn chờ đợi thêm nữa thì phải hài lòng với chiếc xe buýt mà họ đã chọn.
Còn thêm một điều nữa... đôi khi việc chọn một chiếc xe buýt quen thuộc thì tốt hơn là việc mạo hiểm chọn một chiếc xe lạ. Nhưng tất nhiên, cuộc đời sẽ không chẳng có gì là hoàn hảo nếu như thiếu sự mạo hiểm trong đó.
Vẫn còn một chiếc xe buýt mà tôi quên không nói với bạn - chiếc xe mà bạn không hề phải đợi. Chiếc xe này tự nó dừng lại, mời bạn lên xe và cùng bạn thực hiện cuộc hành trình hoàn hảo cho đến cuối đời.
Bạn không bao giờ thua cuộc khi yêu cả.
Bạn chỉ luôn thua cuộc bởi ngập ngừng mà thôi.
(Sưu Tầm)
Thế là bạn bỏ qua chiếc hiện tại, ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!" Và bạn cũng chẳng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo.
Một lát sau, chiếc xe thứ ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không có đông khách nhưng bạn vẫn không hài lòng: "Cái xe này không có điều hoà, thôi mình cố đợi chiếc sau".
Một lần nữa, bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ chiếc kế tiếp. Trời thì tối dần, và cũng có vẻ muộn rồi. Bạn tặc lưỡi nhảy đại lên chiếc xe buýt tiếp theo, và chẳng mấy chốc bạn phát hiện ra rằng mình chọn nhầm xe mất rồi!
Như vậy, bạn lãng phí thời gian và tiền bạc trong lúc ngồi chờ những gì bạn mong muốn! Thậm chí nếu có một chiếc xe buýt có điều hoà chạy tới, chưa chắc chiếc xe buýt này đã có thể thoả mãn được tiêu chuẩn của bạn, vì biết đâu điều hoà trên xe quá lạnh thì sao.
Các bạn thân mến, muốn mọi thứ đến với mình như là mình mong ước là một việc sai lầm. Vì vậy, nếu bạn không cảm thấy ngại thì cứ thử nắm lấy một cơ hội xem sao. Giả sử bạn cảm thấy chiếc xe buýt không làm cho bạn hài lòng, bạn chỉ việc nhấn chiếc nút đỏ, và xuống ở bến đỗ gần nhất, đơn giản vậy thôi.
Có ai dám nói rằng cộc đời là công bằng... Việc tốt nhất mà ta có thể làm là phải tinh ý và cởi mở hơn khi quan sát. Nếu chiếc xe buýt này không hợp với bạn, hãy nhảy xuống. Tuy nhiên bạn phải luôn luôn có những dự phòng khác để có thể dùng trên chuyến xe tiếp theo.
Nhưng đừng vội... Tôi chắc rằng có thể bạn đã có được kinh nghiệm này từ trước. Bạn trông thấy một chiếc xe buýt chạy tới (tất nhiên là chiếc xe bạn mong muốn), bạn vẫy xe, nhưng bác tài xế lại giả vờ như không trông thấy bạn và bỏ qua bến mà bạn đang chờ. Đơn giản là chiếc xe này không dành cho bạn rồi.
Lời cuối của câu chuyện này là, cảm giác được yêu giống như việc chờ một chiếc xe buýt mong ước. Bạn nhảy lên một chiếc xe, tức là chấp nhận cho nó một cơ hội, và mọi việc bây giờ hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân bạn. Nếu bạn chưa có một quyết định cụ thể, hãy ĐI BỘ. Đi bộ giống như là việc chưa sẵn sàng yêu vậy. Mặt tốt của nó là bạn vẫn có thể chọn bất cứ chiếc xe buýt nào bạn muốn. Những người không muốn chờ đợi thêm nữa thì phải hài lòng với chiếc xe buýt mà họ đã chọn.
Còn thêm một điều nữa... đôi khi việc chọn một chiếc xe buýt quen thuộc thì tốt hơn là việc mạo hiểm chọn một chiếc xe lạ. Nhưng tất nhiên, cuộc đời sẽ không chẳng có gì là hoàn hảo nếu như thiếu sự mạo hiểm trong đó.
Vẫn còn một chiếc xe buýt mà tôi quên không nói với bạn - chiếc xe mà bạn không hề phải đợi. Chiếc xe này tự nó dừng lại, mời bạn lên xe và cùng bạn thực hiện cuộc hành trình hoàn hảo cho đến cuối đời.
Bạn không bao giờ thua cuộc khi yêu cả.
Bạn chỉ luôn thua cuộc bởi ngập ngừng mà thôi.
(Sưu Tầm)
Bão Cát- Khách viếng thăm
Similar topics
» Đừng hỏi “nàng có thích mình không?”
» Blog Radio179: Đừng sợ mất mát, đổ vỡ trong tình yêu, em nhé!
» Sự khác nhau giữa tình nghĩa vợ chồng và tình cảm lứa đôi ?
» Blog Radio179: Đừng sợ mất mát, đổ vỡ trong tình yêu, em nhé!
» Sự khác nhau giữa tình nghĩa vợ chồng và tình cảm lứa đôi ?
Hội những người độc thân vàng Afoff.com ! :: FORUM CỦA CÁC THÀNH VIÊN AFAMILY.VN THAM GIA OFFLINE ! :: Nhân duyên trong tình yêu :: Huyền bí nhân duyên :: Nhân duyên đừng mê tín! :: Nhân duyên có nên mê tín?
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Mon Dec 26, 2011 2:02 pm by tran thu yen
» tình yêu 6 năm 3 tháng = đau khổ
Sat Dec 03, 2011 7:50 am by nouvo6781
» Tìm chồng qua mạng
Sat Oct 29, 2011 9:24 pm by hamchoi
» Yêu anh già
Sat Oct 29, 2011 9:19 pm by hamchoi
» Vô tư tuổi...28
Sat Oct 29, 2011 9:05 pm by hamchoi
» Nếu như em có người yêu
Sat Oct 29, 2011 7:42 pm by hamchoi
» Cậu bé mồ côi 12 tuổi khiến khán giả Trung Quốc rơi lệ
Sat Oct 22, 2011 3:13 pm by hamchoi
» Nhật ký 20-10 của Gái Ế
Thu Oct 20, 2011 8:10 pm by hamchoi
» Làm thế nào để một người đàn ông yêu bạn ?
Mon Oct 17, 2011 9:26 pm by hamchoi